Nhưng cấm là một chuyện, có loại bỏ được nó không lại là chuyện khác, đặc biệt khi người dùng đang sống trong thời truyền thông đa phương tiện, dịch vụ đám mây và các biện pháp thanh toán mới. Dù càn quét rất nhiều, nội dung khiêu dâm vẫn “sống tốt” trên mạng internet ở Trung Quốc.
Trong những năm gần đây, các nhà chức trách đã đóng cửa nhiều dịch vụ khiêu dâm, nhưng như trò chơi mèo và chuột, nhà cung cấp và người dùng luôn tìm ra đủ cách để chia sẻ những nội dung người lớn, dù đó là nội dung tự làm hay vi phạm bản quyền.
Sự nở rộ của các cổng khiêu dâm: 2004-2006
Các cổng khiêu dâm nở rộ tại Trung Quốc trước cả khi những trang thuộc thể loại này xuất hiện ở phương Tây. Năm 2004 đã chứng khiến sự ra đời của các dịch vụ này tại Trung Quốc, bao gồm 99 Erotica Forum và Erotica Juneday. Một số trang như thế vẫn còn, nhưng nhiều trang đã biến mất.
Mô hình kinh doanh của những dịch vụ này rất đơn giản. Trước khi người dùng có thể xem hoặc tải nội dung họ muốn, họ phải xem các quảng cáo pay-per-click đồ chơi tình dục, thuốc Viagra và casino online. Những trang này là một tổ hợp trộn lẫn các loại video amateur và những nội dung lấy từ Nhật, Mỹ. Họ chủ yếu thiết lập máy chủ ở nước ngoài và thường xuyên thay đổi URL để tránh bị chính quyền “soi”.
Với người dùng, những dịch vụ có quảng cáo như vậy có thể khiến họ khó chịu. Đôi khi họ còn không được xem nội dung gì sau khi đã ngắm đủ các loại quảng cáo, và đôi khi họ còn dính mã độc.
Những dịch vụ khiêu dâm nổi tiếng tại Trung Quốc thường thu phí thành viên và cung cấp dịch vụ tin cậy hơn, hoặc có ít, không có quảng cáo. Nhưng tại Trung Quốc, việc sử dụng các tài khoản ngân hàng nội địa khiến những website như thế dễ bị đóng cửa. 99 Erotica là một trong những trang bị đóng đầu tiên khi đã thu hút hơn 300.000 người dùng đăng ký sau 1 năm ra mắt. Năm 2005, chính phủ Trung Quốc đã bỏ tù 11 người vì liên quan đến việc truyền bá nội dung khiêu dâm.
Tháng 10/2006, chính quyền đã đóng trang Erotica Juneday, trang này thu mức phí thành viên VIP là 3.999 tệ (khoảng 490 USD) mỗi năm, và bỏ tù chung thân Chen Hui.
Caoliu: 2006 đến nay
Thành lập năm 2006, diễn đàn trực tuyến Caoliu nổi tiếng với doanh thu đến từ quảng cáo. Chính quyền đã chặn truy cập vào Caoliu, nhưng người dùng có thể dùng dịch vụ VPN để vào. Không có một nhân viên nào ở Trung Quốc, không thu phí người dùng, dịch vụ này gần như nằm ngoài tầm kiểm soát của chính quyền Trung Quốc.
Là một trong số ít những website khiêu dâm còn sống sót sau các trận càn quét ở Trung Quốc, Caoliu trở thành biểu tượng hy vọng cho cộng đồng khiêu dâm Trung Quốc. Trang này nổi tiếng vì đặt ra giới hạn 1.024 giây cho những người không phải thành viên khi họ truy cập vào để viết post, hoặc chia sẻ hình ảnh, video. “1024” từ đó đã trở thành một biểu tượng online, nghĩa là “like” hoặc “thanks for sharing” dưới các bài đăng chứa nội dung khiêu dâm.
Kuaibo: 2007-2014
Kuaibo là một điểm đến khiêu dâm khác. Ra đời năm 2007. Trang này cung cấp các lượt tải nội dung được máy chủ bên thứ ba cung cấp. Kuaibo đã được tải hơn 300 triệu lần vào năm 2012, khi Trung Quốc mới chỉ có 540 triệu người dùng internet.
Tháng 3/2014, cảnh sát đã đột nhập kiểm tra các văn phòng của Kuaibo ở Thâm Quyến và đóng cửa dịch vụ. Năm 2016, nhà sáng lập kiêm CEO Wang Xin của trang bị kết án 3,5 năm tù và phạt 150.000 USD.
Phiên tòa xét xử Wang Xin được livestream |
Các dịch vụ đám mây: 2012 đến nay
Các video sex tự làm, chẳng hạn như video sản xuất trong một căn phòng ở Bắc Kinh rộ lên năm 2015, đã trở thành trào lưu tại Trung Quốc những năm gần đây. Một phần vì sự gia tăng của các công ty công nghệ nội địa cung cấp dịch vụ lưu trữ dữ liệu online, trong đó có Alibaba và Huawei.
Năm ngoái, trong một cuộc “làm sạch” internet, chính quyền đã đóng cửa một số dịch vụ như thế. Các dịch vụ đám mây Google Drive và Dropbox vẫn bị cấm từ lâu tại Trung Quốc.
Các dịch vụ đám mây của Baidu và Xunlei (một nhà cung cấp ở Thâm Quyến) hiện là một trong số ít những lựa chọn đám mây cho người dùng Trung Quốc. Cả hai đều “thề” sẽ không chứa nội dung khiêu dâm.
Để tránh bị kiểm duyệt, cộng đồng khiêu dâm Trung Quốc còn phát triển cả một bộ những từ lóng khi họ bàn luận về khiêu dâm trên các ứng dụng như Weibo, QQ và WeChat.
Các ứng dụng livestreaming: 2015 đến nay
Trong khoảng 2 năm, các ứng dụng livestream đã trở thành một ngành công nghiệp 4,3 tỷ USD ở Trung Quốc. Ngày và đêm, có hàng ngàn phụ nữ trẻ Trung Quốc xuất hiện trên camera để hát, nhảy, ưỡn ẹo và ve vãn, khiêu khích các khán giả nam. Người xem trả cho họ các loại quà ảo, quà có thể là một quả dưa chuột ảo có giá chưa đến 1 cent hoặc cả chiếc xe hơi thể thao bán với giá vài trăm USD.
Thậm chí, đầu năm ngoái còn có một cặp vợ chồng livestream “cuộc vui” của họ trên internet. Tháng 6/2016, chính quyền đã cấm 40 phụ nữ livestream các loại biểu diễn thân thể.
Luật pháp yêu cầu các dịch vụ livestreaming phải kiểm soát nội dung từng giây từng phút, và đặt ra những quy tắc nghiêm khắc với người dùng, như cấm họ “ăn chuối” và livestream. Gần đây, Trung Quốc đã phạt hơn 30.000 người dùng dịch vụ livestream và còn mở các cuộc điều tra hình sự đối với trên 10 nền tảng livestreaming.
Nhưng vẫn không ăn thua, nội dung người lớn không hề chết. Nhiều cô gái vẫn tiếp tục livestream hình ảnh cơ thể trên các dịch vụ như WeChat và QQ. Ở đó, họ có thể tiến hành gọi video với “khách hàng”, kiếm tiền qua ứng dụng WeChat Wallet.
Theo ICTnews (nguồn Quartz)