close Đăng nhập
Nhà giáo
Nhà giáo

Ngẫm từ câu hỏi của Chủ tịch nước

VietTimes – Thảo luận cho ý kiến tại tổ về dự thảo luật Điện ảnh sửa đổi sáng 23.10, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đặt câu hỏi: “Tại sao Việt Nam phải chiếu quá nhiều phim nước ngoài?”.[1]

Vấn đề này, riêng ở góc độ phổ biến phim trên hệ thống truyền hình hay trên không gian mạng (điều 21, 22 của Dự thảo), dư luận cũng đã phản ánh từ lâu, nhưng hình như vẫn không có gì thay đổi, thậm chí phim nước ngoài ngày càng phủ sóng truyền hình trên diện rộng từ trung ương đến địa phương. Bất kỳ giờ nào trong ngày, bật các kênh truyền hình lên, đều thấy nhà đài chiếu phim nước ngoài, đặc biệt là phim Trung Quốc, chiếm số lượng và tần suất chủ yếu.

Trên facebook cá nhân, TS. Nguyễn Ngọc Chu cho rằng việc để cho phim nước ngoài chiếm sóng hầu hết các kênh truyền hình (cả nước có khoảng 200 kênh truyền hình của trung ương và địa phương) có thể xem đấy là “cuộc xâm lược mềm, vô cùng nguy hiểm. Chiếu phim nước nào là quảng bá cho nước đó, là chịu ảnh hưởng có mức độ của nước đó.” Theo ông, “Văn hoá là sức sống độc lập của một dân tộc. Khi người lớn hoạt động trong lĩnh vực văn hoá tự mình bị phụ thuộc vào văn hoá nước khác thì không thể nào truyền cho trẻ thơ một nền văn hoá độc lập.

“Hãy nuôi trẻ thơ Việt Nam bằng “dòng sữa” văn hoá Việt Nam chứ không phải “bú nhờ” văn hóa ngoại bang," TS Chu kêu gọi.

Giờ thêm câu hỏi mà người đứng đầu Nhà nước đặt ra, các cơ quan hữu trách không thể không có động thái tích cực trước “cuộc xâm lược mềm, vô cùng nguy hiểm” bằng phim ảnh.

Trong status nói trên, TS Chu đề xuất thẳng: “Các Tổng giám đốc các đài truyền hình VTV, VTC và lãnh đạo của tất cả các kênh truyền hình khác cần một sự thức tỉnh. Đây cũng là lúc Ban Tuyên giáo Trung ương cần vạch ra ranh giới.”

Đó là cách tốt nhất cần làm ngay để giải đáp một phần câu hỏi Chủ tịch nước đã đặt ra, nhìn từ góc độ quản lý nhà nước.

Bởi không chỉ phát sóng quá nhiều phim nước ngoài mà chúng ta còn để lọt những phim có nội dung, hình ảnh xuyên tạc lịch sử, xâm phạm chủ quyền đất nước. Có thể dẫn chứng những phim như thế đã từng lọt qua chế độ kiểm duyệt được cho là “gắt gao” để được công chiếu trong nước như phim “Điệp vụ Biển Đỏ”(2018), phim “Everest - người tuyết bé nhỏ” (2019).

“Văn hóa dân tộc rất quan trọng, nhưng lại là khâu yếu trong thời gian qua cần được khắc phục,” Chủ tịch nước chỉ rõ.

Đó là mệnh lệnh của đất nước, của dân tộc.

Một đất nước giàu truyền thống văn hóa, có lịch sử hào hùng mấy nghìn năm đấu tranh dựng nước, giữ nước chắc chắn không thiếu đề tài để làm phim, để tạo dựng hình ảnh, bản sắc dân tộc.

Ở lĩnh vực văn học, gần đây nhiều tiểu thuyết về đề tài lịch sử gây được tiếng vang, nhiều tiểu thuyết, truyện ngắn hay với đề tài đương đại thu hút sự quan tâm của dư luận. Nhưng, dường như ngành văn hóa nói chung và phim truyền hình nói riêng đang không mấy mặn mà đối với những thành tựu của văn học trong nước – vốn quý để chuyển thể thành kịch bản phim?

Chưa có một tác phẩm phim truyền hình nào xứng với tầm vóc lịch sử hào hùng của dân tộc. Cũng rất hiếm phim truyền hình được chuyển thể từ các bộ tiểu thuyết tiêu biểu của văn học Việt Nam đương đại. Nhiều phim chiếu trên truyền hình được cho là ăn khách đều mua bản quyền kịch bản của nước ngoài. Theo một đạo diễn phim truyền hình cho biết, chỉ riêng năm 2017, kịch bản nước ngoài chiếm khoảng 40% trong số phim đơn vị sản xuất trong năm.

Bởi thế, mặc dù đã được “Việt hóa”, những phim này phần lớn vẫn xa lạ với đại đa số người dân. Bối cảnh phim toàn chuyện gia tộc của những doanh nhân giàu có là chủ tịch tập đoàn, giám đốc công ty, với cảnh sống xa hoa, sang trọng, khi gặp chuyện buồn thì lại đi bar giải sầu.

Thật khó để tìm thấy trên phim Việt hình tượng những anh hùng, những danh nhân văn hóa, lịch sử; những chiến công hiển hách trong suốt mấy ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc.

Đó có phải là sự bất lực của phim Việt? Có phải chúng ta đang thiếu những nhà biên kịch, đạo diễn, diễn viên tài năng? Câu trả lời là không! Bởi đạo diễn, diễn viên, biên kịch không sống được với nghề. Họ làm phim vì đam mê. Nhưng đam mê thôi chưa đủ để giúp tài năng nảy nở. Cần một cái gì khác.

Cái gì khác ấy, xin nhắc lại lời Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc: “Nếu luật pháp cản trở hay làm hư hỏng ngành nghệ thuật này thì đó là vấn đề lớn.”

Đó phải chăng là lời giải đích đáng cho câu hỏi “Tại sao Việt Nam phải chiếu quá nhiều phim nước ngoài?” mà Chủ tịch nước đã nêu ra?

Hãy mạnh tay cải cách, xóa bỏ mọi rào cản để điện ảnh Việt Nam thay đổi và phát triển, người Việt được xem phim Việt, văn hóa Việt được bảo tồn và quảng bá rộng rãi tới bầu bạn khắp nơi trên thế giới.

Nguồn tham khảo:

[1] https://thanhnien.vn/chu-tich-nuoc-tai-sao-phai-chieu-qua-nhieu-phim-nuoc-ngoai-nhu-vay-post1393957.html

VT

Bình luận

Hiệu quả từ phong cách điều hành mới của lãnh đạo Hà Nội

Hiệu quả từ phong cách điều hành mới của lãnh đạo Hà Nội

Những chuyển động mạnh mẽ ở Vành đai 1 và cách Hà Nội xử lý điểm nghẽn trong thời gian kỷ lục cho thấy tinh thần mới: nói đi đôi với làm, quyết liệt, sâu sát và vì dân. Thủ đô đang bước vào giai đoạn thay đổi rõ rệt trong phương thức điều hành.

Đào tạo bác sĩ không thể chỉ dựa vào bài giảng

Đào tạo bác sĩ không thể chỉ dựa vào bài giảng

Chủ trương chỉ các trường đại học y đào tạo bác sĩ được đánh giá là bước cần thiết để bảo đảm chất lượng nhân lực y khoa, khi nhiều trường đa ngành thiếu cơ sở thực hành, giảng viên lâm sàng. Đây là biện pháp ngăn sai sót y khoa từ gốc.

Bí thư Trần Lưu Quang và buổi gặp "3 không - 3 có”

Bí thư Trần Lưu Quang và buổi gặp "3 không - 3 có”

Không hoa hoè, không khẩu hiệu, không “kính thưa, kính gửi”, phong cách giản dị và trí tuệ của Bí thư Thành ủy TP.HCM Trần Lưu Quang đang mở ra một hướng chuyển mình mới: gần dân, cầu thị và hành động thực chất.

Tiêu chí mới với lãnh đạo trong kỷ nguyên số

Tiêu chí mới với lãnh đạo trong kỷ nguyên số

Phát biểu của Tổng Bí thư Tô Lâm tại Hội nghị Trung ương 14 nhấn mạnh bước chuyển trong công tác cán bộ cấp cao từ chọn người “đủ đức, đủ tài” sang tìm kiếm những lãnh đạo có năng lực số, tư duy dữ liệu và khả năng hành động đến cùng.

Nhà báo

Công ước Hà Nội và trật tự mới của thế giới số

Công ước Hà Nội không chỉ là thắng lợi ngoại giao của Việt Nam, mà còn là bước ngoặt trong nỗ lực toàn cầu chống tội phạm mạng, khẳng định rằng không gian số phải được quản trị bằng luật pháp, hợp tác và trách nhiệm quốc tế.

"Đứa con nuôi" của thị trường bất động sản

"Đứa con nuôi" của thị trường bất động sản

Bản án của toà TP.HCM tuyên hợp đồng tín dụng vô hiệu vì ngân hàng cho vay khi chủ đầu tư chưa đủ điều kiện bán hàng đã chạm tới "gót chân Achilles" của cả thị trường bất động sản nghỉ dưỡng, nơi pháp lý còn nhiều khoảng trống. 

Khi phụ nữ độc thân được quyền làm mẹ nhờ IVF

Khi phụ nữ độc thân được quyền làm mẹ nhờ IVF

Từ 1/10, phụ nữ độc thân tại Việt Nam được tiếp cận IVF hợp pháp. Chính sách nhân văn này mở rộng quyền sinh sản, nhưng cũng đặt ra thách thức về chi phí, quản lý y tế, hành lang pháp lý và định kiến xã hội.

Ngập lụt Thủ đô và khoảng trống trách nhiệm

Ngập lụt Thủ đô và khoảng trống trách nhiệm

Nước sẽ rút đi, nhưng ký ức về Thủ đô chìm trong biển nước, về những giờ phút khổ sở của hàng vạn người dân sẽ còn đọng lại rất lâu. Chính quyền Hà Nội không thể xem đó đơn thuần chỉ là hậu quả của thiên tai.

10 chữ vàng và sứ mệnh mới của VTV trong kỷ nguyên số

10 chữ vàng và sứ mệnh mới của VTV trong kỷ nguyên số

Tổng bí thư Tô Lâm trao Huân chương Lao động hạng Nhất và tặng 10 chữ vàng cho VTV nhân dịp 55 năm ngày phát sóng. Vinh dự này không chỉ là phần thưởng, mà còn là lời nhắc về sứ mệnh mới: giữ niềm tin, lan tỏa giá trị Việt trong kỷ nguyên số.